Thơ vui, thơ chế, Thơ hài hước



Thơ vui, thơ chế, Thơ hài hước

Có chồng mà bỏ theo trai.
Chết xuống âm phủ được hai cây vàng.

Có công mài sắt, có ngày..bong gân

Cá không ãn muối cá khôn
Con cãi cha mẹ, khôn hồn đi luôn

Trâu ơi ta bảo trâu này
Trâu ra ngoài ruộng, trâu cày mình trâu.
Cấy cày bổn phận con trâu,
Ta đang bận.. nhậu, còn lâu mới cày.

Anh như con muỗi Nô-fen
Em là cô gái ngủ ko mắc màn
Xa mấy anh cũng mò sang
Đốt em 1 phát rồi bay đi liền
Em về em ốm triền miên
Được hơn 9 tháng tự nhiên lại lành
Sinh ra thằng bé giống anh
Lớn lên nó lại lang thang khắp làng
Sinh ra con bé giống em
Lớn lên nó lại ngủ quên mắc màn .....!!!


Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng ăn nhổ toẹt lầu bầu chê ngu

Ta về ta tắm ao ta
Dù trong dù đục cũng là cái ao.

Chán dời cắt tóc đi tu
Nghĩ đi nghĩ nghĩ lại... đi tù sướng hơn
Trong tù làm chủ giang sơn
Một căn phòng đá với dăm ba thằng
Thằng nào cũng có khiếu năng
Thằng thì giỏi hoạ thằng thì làm thơ
Có thằng lại đứng ngẩn ngơ
Vì sao ta lại trở vô nhà tù??

Lạy thượng đế bao giờ con hết khổ!
Tổ cha mày con khổ mãi nghe con

Học cho lắm tắm hổng có quần thay,
Học cho hay tắm thay hoài cái quần cũ

Cứ chơi cho hết đời trai trẻ
Rùi âm thầm lặng lẽ đạp xích lô

Khi xưa vác bút theo thầy
Bi giờ em lại vác cày theo trâu

Làm trai cho đáng nên trai
Lang beng cũng trải giang mai cũng từng

Gió mùa thu anh ru em ngủ
Em ngủ rùi... anh cạy tủ anh đi

Nhận được thư em lúc nhá nhem
Mừng mừng tủi tủi mở ra xem
Trong thư em viết dăm ba chữ
"Anh ơi ngày mai nó lấy em"

Học trò ngày nay quậy tới trời
10 thằng đi học 9 thằng chơi
3 thằng đến lớp 2 thằng ngủ
Còn lại thằng kia cùng gật gù
Hôm qua anh đến nhà em
Ra về mới nhớ để quên 5000
Anh liền quay lại để tìm
Em còn ngồi đó, 5000... mất tiêu
Đói lòng ăn sạch thịt gà
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng

Sáng trăng chiếu trải hai hàng
Bên anh”xập xám”, bên nàng “tiến lên”

Học hành như cá kho tiêu
Kho nhiều thì mặn học nhiều thì ngu! 

 



Truyện Kiều thời đại mới

Đầu lòng hai ả tố nga
"Thuý Kiều"là chị, em là "Thuý Vân"
Ma cũng tránh, quỷ ngại gần
Dáng người nét mặt mười phần đười ươi ...*... 
Vân xem đanh đá khác người
Mặt mày rầu rĩ như người có tang
Miệng cười tựa rắn hổ mang
Củi khô thua tóc, cóc nhường làn da
Kiều càng xấu xí, gian tà
So bề ngu dốt lại là phần hơn.
Người xanh bủng, mặt nhờn nhờn
Dưa ghen thua thắm, cá hờn kém tanh
Một hai xấu nhất kinh thành
Dốt đành đòi một, đần đành hoạ hai

Bán thân mới được 1 tuần
Vân kiếm được kẻ chuộc thân cho mình
Chàng tên là Mã Giám Sinh
Xuất thân từ chốn Võ Lâm Truyền Kì
Thanh niên trai tráng đôi mươi
Nhiều tài lắm của là người đẹp trai 

Đạp trời đội đất ở đời
Họ Từ tên Hải vốn người xì tin
Từ nhỏ luyện đồng tử công
Nghiêm cấm sắc dục nếu không chết liền

Thanh Minh trong tiết tháng ba
Kim Trọng thăm ruộng đi ra kênh đào
Họ Kim xuất xứ từ Lào
Mắc bệnh từ bé đao đao đần đần
Tai lòi , mắt chột , thọt chân
Xứng danh " Phế vật mười phân vẹn mười "
Thấy trên sông có bóng người
Là 1 mỹ nữ xinh tươi hồng hào
Họ Kim lập tức vớt vào
Sắc đẹp khiến hắn nôn nao bần thần
Cô gái đó là Thúy Vân
Nàng được Kim Trọng ân cần chăm nom
Thơ vui, thơ chế, Thơ hài hước

Thơ vui, thơ chế, Thơ hài hước